Người con gái đưa đò
Mưa. Những cơn mưa mùa hè dường như kéo dài bất tận. Mưa lớn mịt mùng trắng cả bến sông. Đóng vội cửa quán, tôi quấn chăn ngồi thu lu trên giường mong cho mưa mau tạnh. Tôi ghét cay ghét đắng, nếu không muốn nói là căm thù những cơn mưa dai dẳng như thế này. Bởi lẽ, sự nghiệt ngã của đời tôi đều bắt đầu từ những cơn mưa. Sát chồng. Đó là lời nhận xét của một vài người già trong làng về tôi. Mặc. Tôi là một đứa con gái mới lớn đã biết gì, tôi thản nhiên trước mọi lời đàm tiếu, thản nhiên kiêu hãnh với mọi thứ mà tạo hoá đã ban cho mình: Một cơ thể trinh nguyên với làn da trắng mịn như sữa, đôi vú nhỏ tròn, chắc nịch, phía trên cặp mông mềm mại là vòng eo thon...